Review “Xích Tâm Tuần Thiên”: Khi cái gốc không vững, cành lá khó nở hoa

Nếu bạn từng mê mẩn những bộ huyền huyễn, tu tiên với nhân vật chính nghịch thiên cải mệnh, “Xích Tâm Tuần Thiên” chắc hẳn là cái tên xuất hiện đâu đó trên radar truyện cần đọc. Thế nhưng, sau một hành trình dài đồng hành với tác phẩm này, nhiều độc giả đã đặt lại câu hỏi: Liệu đây có thật sự là siêu phẩm đáng trao thời gian?

“Xích Tâm Tuần Thiên” từng được giới thiệu như một viên ngọc thô trong thể loại tiên hiệp, với lời khen không tiếc lời về hành văn mạch lạc, xây dựng nhân vật chỉnh chu từ những chương đầu. Nhưng đằng sau sự khởi đầu tưởng chừng sáng chói ấy, tác phẩm lại dần dần để lộ ra nhiều điểm yếu cả về nội dung lẫn kết cấu, khiến hành trình đọc ngày càng lê thê và thiếu hấp dẫn.

Bắt đầu đầy hứa hẹn: Một thế giới tu tiên thuần phàm

“Xích Tâm Tuần Thiên” hấp dẫn người đọc ngay từ những chương đầu nhờ lối hành văn trau chuốt và giàu cảm xúc. Nhân vật chính – một thiếu niên thiên tài bước ra từ hàng phàm nhân, không có xuất thân cao quý hay huyết mạch đặc biệt, lại sở hữu nghị lực phi thường, ý chí cầu đạo vượt bậc. Không phải một “hệ thống convert” hay nền văn minh bàn tay vàng, mà là đúng chất “phàm nhân nghịch thiên”.

Main không phải kiểu “con cưng của trời” thoát thai từ thần linh, mà là tu sĩ từng có thời đoạn làm ăn mày, mò mẫm từng bước mở ra kinh mạch, rèn luyện công pháp. Cảm giác đọc lúc này như đang chứng kiến một kẻ vô danh bước dần lên con đường tu hành hung hiểm, một “nhà đạo tu” phiên bản mộc mạc, nhân văn hơn bao giờ hết.

Vấn đề xuất hiện khi truyện “nhận buff”

Nhưng đó chỉ là khởi điểm. Sau khi đặt được nền móng cho câu chuyện khá chắc chắn, tác phẩm bắt đầu có dấu hiệu trượt dài khi “bàn tay vàng” xuất hiện – không hẳn lộ liễu nhưng vẫn đủ khiến người đọc nhận ra, đặc biệt là những ai tinh ý. Hết main, đến bạn bè, thầy cô và cả muội muội đều đột nhiên sở hữu tuyệt học thất truyền, kiếm pháp định cấp chỉ lưu truyền trong sử sách, nâng ai nấy lên tầm thiên tài thế hệ.

Chưa dừng lại ở đó, những sự kiện có tính “kỳ ngẫu quá mức” xuất hiện dày đặc: tất cả cao nhân trong truyện đều bỏ qua quá khứ từng là ăn mày của nam chính, hệ thống đạo lộ mà ai ai cũng dễ dàng tin tưởng, mà không cần nghi hoặc lấy một lần. Khó trách nhiều độc giả châm biếm: “Thời này trúng Vietlott vài ba trăm triệu còn cần che mặt, huống chi là bảo vật tu hành vô giá.”

Loạn thệ thống sức mạnh và tính logic yếu

Càng đọc về sau, càng dễ cảm thấy thế giới trong “Xích Tâm Tuần Thiên” mắc phải một căn bệnh cố hữu của nhiều truyện tiên hiệp: mất cân bằng hệ thống sức mạnh. Những nhân vật tầm thường được “buff tốc độ” lên cao chỉ sau vài chương, đồng thời bối cảnh từ thế tục lại có thể quy tụ hàng loạt gia tộc, chính – tà vô số, sắp đặt đánh nhau long trời lở đất.

Chuyện tu hành thì ít thấy, nhưng cờ quạt, mưu mô, chính trị giữa các thế lực thì dày đặc. Lắm khi bạn đang đọc truyện tu tiên mà tưởng như lạc vào tiểu thuyết chính trị hoặc truyện tranh hành động cấp tốc. Những cú bẻ lái logic theo kiểu “vì cần nên có” khiến mạch truyện thiếu sức thuyết phục.

Nhân vật thiếu chiều sâu, tam quan lệch

Dù được định hình là tu sĩ cầu đạo, nhân vật chính sau một thời gian lại dần mất hình bóng thuần phác ban đầu. Hắn không những thường xuyên đưa ra quyết định thiếu cân nhắc mà còn có biểu hiện tam quan lệch lạc: vừa chính thống vừa tàn nhẫn, vừa cao thượng lại trá hình, mô tả khó đồng thuận.

Nhiều độc giả chia sẻ cảm giác “khó mà đồng cảm” với nhân vật chính vì hành xử và cách nhìn nhận sự việc quá cảm tính. Trong khi đó, các nhân vật phụ lại hầu hết trở thành “trình phụ họa”, xuất hiện rồi thoắt biến, thiếu chiều sâu để tạo nên tính gắn kết cho tổng thể.

Hành văn trôi chảy nhưng… thiếu tiết chế

Một điểm nổi bật khác là hành văn của tác giả – khá mượt, dễ đọc, cách mô tả phong cảnh hoặc tâm trạng nhân vật khá mượt mà giai đoạn đầu. Tuy nhiên, về sau, ngôn từ bắt đầu sa vào lan man, dài dòng, dùng quá nhiều trường đoạn triết lý khiến nhịp truyện chậm lại một cách bất hợp lý.

Việc lạm dụng tả cảnh tả tình và miêu tả nội tâm theo kiểu “lời trong lời” khiến cho nhiều chương truyện trở nên rất lê thê, thiếu cao trào, thậm chí đoán được cả nội dung chỉ cần đọc tên chương.

Đánh giá từ cộng đồng: Kỳ vọng cao, thất vọng nhiều

Rất nhiều đánh giá từ các diễn đàn truyện lớn như Mê Truyện Chữ, Truyện YY, Civi… đều bộc lộ sự thất vọng nhất định. Nổi bật nhất là nhận xét: “Được cái đầu thì đuôi nát, càng đọc càng chán.”

  • Một review trên MTC nêu rõ: Quyển 1 chậm, không có gì đặc sắc khiến không muốn đọc tiếp.
  • Trên thư viện Civi: Hệ thống nhân vật và đạo lý không nhất quán, khiến người đọc có cảm giác như NPC triết lý hơn cả nhân vật chủ lực.
  • Một ý kiến phê bình trên diễn đàn khác còn chỉ ra yếu điểm cố hữu: Dựng nền quá rộng nhưng không có nội lực, các thế lực cả chính lẫn tà đều xuất hiện nhưng chẳng thế lực nào thực sự có trọng lượng.

Tổng kết: Truyện đáng tiếc hơn là đáng nhớ

“Xích Tâm Tuần Thiên” sở hữu một khởi đầu hấp dẫn, có tiềm năng trở thành một bộ tiên hiệp đáng đọc nếu tác giả kiên định với phong cách xây dựng ban đầu: dựng thế giới thuần lý, nhân vật có chiều sâu và hệ thống sức mạnh thuyết phục. Thế nhưng, chính sự thiếu nhất quán – từ nhân vật đến bố cục nội dung – đã khiến tác phẩm dần mất điểm trong mắt người đọc.

Nếu bạn là fan của dòng truyện tiên hiệp truyền thống, thích sự kỷ luật về tu luyện và logic chặt chẽ hơn là những màn đấu pháp rối rắm, “Xích Tâm Tuần Thiên” có thể không dành cho bạn. Tuy nhiên, nếu bạn chỉ cần một bộ truyện giải trí, hành văn ổn, không quá cầu kỳ trong yếu tố logic hay kết cấu, thì đây vẫn có thể là lựa chọn tạm chấp nhận được.

Cuối cùng, truyện cũng là câu chuyện về hành trình – cả của nhân vật lẫn tác giả. Hy vọng trong tương lai, nếu có bản cải biên hoặc tác giả xuất bản tác phẩm mới, những hạt sạn từng vấp phải sẽ được khắc phục để mang đến một tác phẩm xứng đáng hơn.