Review “Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa”: Mảnh ghép NTR “ngược đời” trong làng tu tiên

Thể loại tiên hiệp luôn hấp dẫn nhờ thế giới tu luyện kỳ ảo, nhân vật mạnh mẽ cùng những biến cố xoắn xuýt lòng người. Nhưng nếu bạn đang tìm một bộ truyện độc lạ về mặt cốt truyện, mang màu sắc “ngược tâm” và đặc biệt đậm yếu tố NTR, thì “Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa” là một tựa truyện cực kỳ… gai góc đáng để thử, hoặc để né nếu trái tim bạn yếu đuối!

Tiểu thuyết được sáng tác bởi Tịch Xà Lâm – một cái tên gắn liền với những câu chuyện chọc phá luân lý truyền thống. Ngay từ tên truyện đã hé lộ phần nào “khuynh hướng phản nghịch”, và đúng là như vậy, từ nhân vật chính đến dàn phụ ai cũng có vấn đề, nhưng đó lại chính là thứ làm nên sức hút khác biệt của truyện này.

Cốt truyện: Khi quá khứ không chịu ngủ yên

Trong “Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa”, nhân vật trung tâm là Lâm Vũ – kẻ từng là một thiên tài tu đạo, bị hiểu lầm rồi đánh mất tất cả, cuối cùng lựa chọn trở thành ma đầu.

Kiếp trước, Lâm Vũ vướng vào vô vàn mâu thuẫn liên quan đến sư tôn, sư phụ và tiểu sư muội – những người từng là gia đình, tri kỷ nay phản bội anh. Những hiểu lầm nối liền khiến họ quay lưng, thậm chí đưa anh lên con đường diệt vong. Đến cuối cùng, Lâm Vũ bị chính người từng là thầy giết chết.

Sang kiếp này, Lâm Vũ trọng sinh với một cái nhìn rõ ràng hơn: anh không muốn dây dưa với những kẻ “ruột thịt” ấy nữa. Anh chọn đi con đường riêng không còn đụng chạm đến sư môn, không còn bận tâm đến “đạo nghĩa” hay “chính – tà” nữa. Nhưng số phận không buông tha anh.

Những sóng gió mới lại tiếp tục thổi về, những toan tính, sự xuất hiện bất ngờ của thiên tài mới khiến Lâm Vũ lại bị cuốn vào vòng xoáy định mệnh.

Nhân vật: Khi dàn nhân vật phụ… đáng tức hơn đáng yêu

Để nói về lý do vì sao nhiều độc giả phát bực khi đọc truyện thì câu trả lời rất đơn giản: dàn nhân vật phụ đặc biệt… đáng ghét, đặc biệt ba nhân vật sư tôn, sư phụ và tiểu sư muội.

Ở kiếp trước, ba người này là chỗ dựa tinh thần của nam chính. Nhưng khi Lâm Vũ gặp biến cố, thay vì đứng về phía anh, họ lựa chọn nghe theo kẻ khác, quay lưng và rốt cuộc còn… ngủ luôn với “nhân vật khí vận con cưng”, kẻ mà hệ thống thiên đạo luôn ưu ái. Không chỉ đánh mất trinh tiết theo nghĩa đen, họ còn khiến Lâm Vũ mất niềm tin hoàn toàn vào chữ “tình” trong tu đạo.

Ở kiếp sau, tất nhiên anh cũng chẳng còn nghĩ gì đến họ. Nhưng điều khiến câu chuyện “ngược đời” lại nằm ở chỗ: họ ra sức tìm anh, giải thích, cảm thấy có lỗi, và muốn sửa sai. Dù vậy, những gì xảy ra ở kiếp trước quá sâu sắc đến mức bất kỳ sự cố gắng nào cũng chỉ làm tăng thêm mâu thuẫn và khiến người đọc càng thêm ức chế.

Cũng cần nhấn mạnh rằng đây là truyện NTR ngược, nơi mà nhân vật chính bị phản bội đến mức tự buông xuôi. Cảm giác bị “hất ra ngoài vùng ánh sáng”, đứng nhìn người khác hưởng hạnh phúc vốn thuộc về mình khiến Lâm Vũ trở nên vô cảm với chuyện tình cảm.

Yếu tố NTR: Điểm gây tranh cãi nhưng cũng là thứ giữ chân người đọc

Thuật ngữ NTR (Netorare) vốn là thứ khiến rất nhiều độc giả… dị ứng, nhất là trong các tiểu thuyết tu tiên, nơi tín ngưỡng đạo đức luôn được đặt nặng. Vậy mà bộ truyện này dám “chơi lớn” – xây dựng một nền móng NTR rõ ràng, trực diện ngay từ những chương đầu tiên.

Không đơn thuần là nam chính bị phản bội, mà là cả quá trình bị đẩy vào con đường chết vì những người từng xem là thân thiết nhất. Và điều trớ trêu là những người này khi nhận ra sai lầm lại ra sức quay đầu, gây nên một vòng luẩn quẩn về mặt cảm xúc và sự giằng xé giữa trách nhiệm – tình cảm – thù hận.

Điều này khiến người đọc chia thành hai luồng dư luận rõ rệt:

  • Một bên cho rằng truyện quá toxic, chỉ làm người ta tức giận mà chẳng mang lại chút cảm xúc tích cực nào.
  • Một bên lại đánh giá cao việc truyện dám khai thác vùng nội tâm đau đớn ít được thể hiện trong tiểu thuyết tu tiên. Họ cảm thấy đồng cảm với Lâm Vũ, một con người từng yêu thương hết lòng, nay chỉ mong được yên ổn mà cũng không xong.

Tình cảm & sự cứu rỗi: Một điểm sáng ấm áp trong bóng tối

Tuy bị NTR “nát bét” ở kiếp trước, nhưng Lâm Vũ không hoàn toàn vô cảm ở kiếp này. Truyện vẫn giữ lại yếu tố chữa lành thông qua sự xuất hiện của một nhân vật nữ duy nhất không bị NTR – người từng một lòng yêu main trong kiếp trước, khi anh chẳng còn ai bên cạnh.

Ở kiếp này, dù Lâm Vũ không chủ động yêu ai, nhưng hành động và sự hy sinh từ cô gái ấy luôn khiến anh cảm nhận được một chút ấm áp giữa thế giới lạnh lẽo.

Sự xuất hiện của cô không phải để main “yêu lại từ đầu” theo cách sướt mướt, mà là hình ảnh của một sự tha thứ – một cánh cửa mới, một cọng rơm níu giữ người đang trôi trong dòng nước xoáy của hận thù.

Văn phong và cấu trúc: Hơi rối nhưng giữ chặt cảm xúc

Về mặt hành văn, “Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa” không hẳn là xuất sắc. Một số đoạn trình bày lắt léo, lời thoại đôi khi hơi lên gân hoặc chưa tự nhiên. Tuy nhiên, điểm bù lại chính là cảm xúc – nội tâm nhân vật được miêu tả đầy đủ, sắc sảo, khiến người đọc dễ “chìm” vào mạch truyện.

Mạch truyện đi nhanh, không lê thê văn miêu tả, chủ yếu chú trọng cảm xúc – quyết định – đấu tranh tư tưởng hơn là mô tả trận chiến hay phô diễn sức mạnh.

Ai nên đọc truyện này? Ai nên tránh xa?

“Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa” là một cuốn tiểu thuyết mà bạn nên tiếp cận với tâm thế cởi mở. Nếu bạn là người:

  • Yêu thích truyện có chiều sâu tâm lý, dám mổ xẻ mặt tối của tình thân – tình yêu – đạo đức;
  • Muốn khám phá một thế giới tu tiên không màu hồng, nơi nhân vật chính không vô địch, không được yêu ghét rõ ràng;

=> Thì đây đích thị là truyện dành cho bạn.

Ngược lại, nếu bạn:

  • Dị ứng với NTR, không muốn thấy nhân vật chính chịu nhiều đau thương;
  • Cần một hệ thống phản diện rõ ràng, không thích vùng xám đạo đức;

=> Vậy thì hãy suy nghĩ kỹ trước khi dấn thân vào hành trình đầy tổn thương này.

Tổng kết: Nhiều người ghét, vài người thương – nhưng khó ai thờ ơ

“Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Bọn Họ Xa Xa” là một tiểu thuyết không dễ đọc, không dễ nuốt. Nhưng càng đọc, bạn sẽ thấy nó không chỉ là câu chuyện trả thù hay tình cảm tan vỡ. Ẩn sau lớp “NTR” gây sốc là câu chuyện về một người từng yêu rất sâu, từng tin rất thật, và phải học cách đi tiếp với trái tim đầy vết nứt.

Nếu bạn đang tìm một bộ truyện dám đi chệch hướng, dám làm trái quy tắc và quan trọng nhất: dám khơi lên những ngã rẽ cảm xúc đau lòng nhất – thì đừng bỏ lỡ hành trình của Lâm Vũ.

Và nhớ, đọc với tâm thế: “mỉm cười nhìn hoa rơi ngựa chạy”, đừng đặt nặng, kẻo lại tức mãi không nguôi!